Sống Tin Mừng Với Mẹ
Thứ sáu 27/12/2024 – Ngày thứ ba tuần Bát Nhật Giáng Sinh – THÁNH GIOAN, TÔNG ĐỒ THÁNH SỬ - Lễ kính
LỜI CHÚA: Ga 20, 2-8
Ngày thứ nhất trong tuần, Maria Mađalêna chạy đến gặp Simon Phêrô và môn đệ kia mà Chúa Giêsu yêu, bà nói: "Người ta đã lấy xác Chúa khỏi mộ rồi, chúng tôi không biết họ để đâu".
Bấy giờ Phêrô ra đi với môn đệ kia đến mộ. Cả hai cùng chạy, nhưng môn đệ kia chạy nhanh hơn Phêrô và đến mộ trước ông. Cúi nhìn vào, người môn đệ đó thấy tấm khăn liệm xác hãy còn, nhưng không vào. Bấy giờ Simon Phêrô theo sau cũng đến, và đi vào trong mộ, thấy khăn liệm xác còn đó, và khăn che mặt để trên phía đầu Người, không để chung với khăn liệm xác, nhưng đã cuốn riêng để vào một chỗ.
Bấy giờ môn đệ đã đến trước cũng vào; ông đã thấy và đã tin.
SUY NIỆM
Có thể diễn tả rằng, cứ mỗi mùa Giáng Sinh về là một lần Hài nhi Giêsu lại ôm trọn nhân loại với những con người khốn cùng nhất trong vòng tay của mình. Không phải ngẫu nhiên mà Giáo hội, giữa mùa Giáng Sinh, lại cho chúng ta nghe Tin mừng về phục sinh vào dịp lễ kính thánh Gioan tông đồ. Chắc hẳn điều ấy phải có một lý do nào đó. Nhìn lại lịch sử phát triển của các cộng đoàn tín hữu tiên khởi, người ta nhận ra rằng mầu nhiệm đầu tiên chi phối trên toàn bộ đời sống của họ không phải là mầu nhiệm giáng sinh, nhưng là phục sinh. Quả thực, nếu Đức Kitô không Phục Sinh thì việc mừng lễ Giáng Sinh nào có ý nghĩa gì? Chẳng ai lại đi mừng sinh nhật của một người đã chết, nhưng là mừng sinh nhật của một người đang sống hoặc ít là chúng ta tin rằng người ấy vẫn hiện diện và ở gần chúng ta cách nào đó. Vì thế, ý nghĩa của Lễ Giáng Sinh bắt nguồn từ chính mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Kitô. Thật vậy, đôi tay mở ra trong máng cỏ Bêlem năm xưa cũng chính là cánh tay dạng rộng trên thập giá Canvê chiều nao, một tình yêu vô bờ bến, không loại trừ một con người nào, cho dù đó là người thù nghịch.
Một điều chắc chắn là hết thảy mọi người đều được Chúa yêu thương. Có chăng là người ta có nhận ra và tuyên xưng hay không! Hôm nay, thánh Gioan đã xưng mình là người được Chúa yêu thương và người ta vẫn thường gọi ngài là vị tông đồ của tình yêu. Vì có lẽ ngài là người giàu tình cảm và rất nhạy bén nên cảm nhận được cách rõ ràng và sâu xa, lại thêm biệt tài diễn tả bằng văn chương, ngôn từ. Ngài đã từng viết: “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4,16).
Quả thực, tình yêu luôn có một trực giác rất mạnh mẽ và nhạy bén. Khi yêu ai, người ta nhớ từng lời nói, cử chỉ, thái độ. Đôi khi người ta chẳng cần lời nói để giao tiếp nhưng chỉ cần một ánh mắt hay một hành động, một dấu hiệu là đã đủ. Cho nên thật dễ hiểu, khi thánh Gioan chỉ cần nhìn cách xếp đặt khăn liệm nơi mộ đá đã nhận ra ngay đó là việc làm của Chúa. Tình yêu đưa người ta đi vào một mối hiệp thông sâu xa. Hiệp thông lại khiến tình yêu trở nên cụ thể và sống động. Thánh Gioan đã thấy tận mắt, sờ tận tay Lời Thiên Chúa: “Điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống… điều chúng tôi đã thấy và đã nghe, chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa… để niềm vui của chúng ta được nên trọn vẹn” (1Ga 1,1-4).
Lạy Chúa, xin giúp chúng con luôn biết nhận ra và ghi nhớ những gì Chúa đã làm cho mỗi người chúng con. Qua tình yêu thương của ông bà, cha mẹ, của gia đình, của cộng đoàn, xin giúp chúng con cũng luôn nhận ra mỗi chúng con đều là người “được Chúa Giêsu thương mến”. Amen.

Đăng ký gia nhập
Hiệp Hội Kinh Mân Côi