Suy niệm Lời Chúa
Thứ năm 19/12/2024 – Thứ Năm tuần 3 mùa vọng
LỜI CHÚA: Lc 1, 5-25
Vào thời Hêrôđê làm vua xứ Giuđêa, có một tư tế tên là Giacaria, thuộc phiên ban Abia, và vợ ông bởi dòng dõi Aaron, tên là Elisabeth. Cả hai là người công chính trước mặt Thiên Chúa, ăn ở theo mọi giới răn và lề luật của Chúa, không ai trách được điều gì. Nhưng họ lại không con, vì Elisabeth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già.
Xảy ra khi Giacaria chu toàn chức vụ tư tế trước mặt Thiên Chúa, theo lượt của phiên mình như tục lệ hàng tư tế, ông bắt thăm và trúng việc vào cung thánh Chúa mà dâng hương. Ðang lúc toàn thể đám đông dân chúng cầu nguyện bên ngoài, trong giờ dâng hương. Bấy giờ Thiên Thần Chúa hiện ra cùng ông, đứng bên phải hương án. Giacaria thấy vậy hoảng hốt, sự kinh hoàng đột nhập vào ông. Nhưng Thiên Thần nói với ông rằng: "Giacaria, đừng sợ, vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi. Elisabéth vợ ngươi sẽ hạ sinh cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên trẻ là Gioan. Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng, vì việc trẻ sinh ra. Vì trẻ nầy sẽ nên cao trọng trước mắt Chúa, sẽ không uống rượu và thức có men, sẽ được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ, sẽ đem nhiều con cái Israel trở về cùng Chúa là Thiên Chúa. Trẻ nầy sẽ đi trước Người, trong thần trí và quyền lực của Elia, để đổi lòng dạ cha ông về với con cháu, kẻ ngổ nghịch về lại với lương tri của những người công chính, dọn cho Chúa một đoàn dân chuẩn bị.
Giacaria thưa với Thiên Thần rằng: "Làm sao tôi biết được, vì tôi đây đã già, và vợ tôi cũng đã cao niên?" Thiên Thần liền đáp: "Ta là Gabriel, ta đứng chầu trước mặt Thiên Chúa, ta được sai đến nói với ngươi, và báo cho ngươi tin lành nầy. Thì đây, ngươi sẽ nín câm và không nói được, cho đến ngày các điều ấy xảy ra; bởi vì ngươi đã không tin lời ta, là những lời sẽ nên trọng khi đến thời của chúng".
Dân chúng đang trông đợi Giacaria, lấy làm lạ vì ông ở lâu trong cung thánh. Nhưng lúc ra, ông không nói được, và họ biết ông đã thấy điềm lạ trong cung thánh. Còn ông thì chỉ làm hiệu cho họ, và vẫn bị câm. Khi những ngày thánh vụ của ông đã mãn, ông trở về nhà. Sau những ngày ấy, Elisabéth vợ ông thụ thai, và bà ẩn mình trong năm tháng, bà nói rằng: "Chúa đã làm cho tôi thế nầy, trong những ngày Người đoái thương, cất nỗi khổ nhục tôi khỏi người đời.
SUY NIỆM
Chúng ta hãy tưởng tượng nếu Tổng lãnh thiên thần Gabriel hiện ra với chúng ta, điều này sẽ như thế nào? Tổng lãnh thiên thần Gabriel - Đấng hằng hầu cận bên Thiên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh - hiện ra với chúng ta và đưa ra những thông điệp có tầm quan trọng vô cùng với chúng ta và cả nhân loại, chúng ta sẽ phản ứng như thế nào? Nếu chúng ta là Dacaria, chúng ta có tin Tổng lãnh thiên thần Gabriel không? Hay chúng ta sẽ nghi ngờ? Mặc dù có thể không có cách nào để biết câu trả lời cho câu hỏi này, nhưng sẽ rất hữu ích khi suy ngẫm về sự thật khiêm tốn mà chúng rất có thể đã nghi ngờ. Cần có sự khiêm tốn thực sự để thừa nhận khả năng nghi ngờ này.
Tin mừng hôm nay thuật lại việc ông Dacaria đã trúng thăm được vào nơi thánh của đền thờ Giêrusalem để dâng hương cho Thiên Chúa. Đang khi ông dâng hương, thiên thần đã hiện ra đứng bên hữu hương án và nói với ông: “Này ông Dacaria đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nhậm lời ông cầu xin: bà Elizabeth vợ ông sẽ sinh cho ông một đứa con trai, và ông phải đặt tên cho con là Gioan”. Thiên thầnđã xác quyết là lời cầu xin có được một người con của ông đã được Thiên Chúa nhậm lời. Không những thế, Thiên thần còn giải thích thêm về tương lai của trẻ nhỏ này khi nói: “Con trẻ này sẽ nên cao cả trước mặt Chúa… được đầy Thánh Thần… sẽ đưa nhiều con cái Israel về với Đức Chúa là Thiên Chúa của họ…”. Đúng ra khi nghe tin vui này, tâm trạng của ông Dacaria sẽ vui sướng và tạ ơn Chúa. Thế nhưng Tin mừng thuật lại rằng: sau khi nghe tin mừng này, Dacaria không những không có vẻ gì là vui mừng sung sướng, mà ông lại đã gặng hỏi lại thiên thần: “Dựa vào đâu mà tôi biết được được điều ấy? Vì tôi đã già, và nhà tôi cũng đã cao niên”. Lời đáp của Dacaria làm ta có cảm giác ông không vui gì trước một tin thực sự đáng vui. Ông tỏ ra nghi ngờ trước lời loan báo của sứ thần, thậm chí có vẻ như ông đang khó chịu và muốn thách thức Thiên Chúa khi nói: “Dựa vào đâu mà tôi biết được điều ấy?”. Đây là điều không thể theo logic của con người. Vấn đề đặt ra ở đây là: Lý ra là ông đã phải vui mừng nhưng tại sao ông lại không vui khi nhận được tin vui, hơn nữa lại còn nghi ngờ và như muốn thách thức Thiên Chúa? Điều gì đã tác động làm cho Dacaria có một tâm trạng cũng như những lời nói lạ thường đến như thế?
Thông thường mỗi khi chúng ta xin Chúa điều gì, và rồi không lâu sau đó mình được như sở nguyện, chúng ta chắc chắn sẽ vui khôn tả. Vậy tại sao Dacaria lại không vui khi nhận được chính ơn mà ông đã hằng nài nỉ van xin Chúa? Có lẽ là do điều này: dường như khi ấy trong lòng ông không còn tin Chúa nhậm lời ông nữa, dường như khi ấy trong lòng ông niềm hy vọng đã nguội lạnh. Với tuổi đời mỗi ngày lại càng chất chồng trên cuộc đời của ông và vợ ông: 40, 45, 50, 55, 60… Điều dường như đã khiến ông không còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi. Có thể nói, với Dacaria lúc ấy, thời gian dành cho sự kiên nhẫn nơi ông đã chấm hết. Ông không còn muốn tin nữa, ông không còn muốn hy vọng nữa. Vị chát đắng đang gặm nhấm niềm tin vào lời cầu xin có một người con.
Chúng ta cũng như ông Dacaria rất có thể nghĩ rằng: Giá như Chúa ban cho ông có một người con ngay khi cầu xin Chúa, ngay lúc ông còn đang háo hức đợi chờ thì có tốt hơn không! Sao Chúa lại quá ư chậm trễ như vậy! Chúng ta biết rằng mọi ân sủng của Thiên Chúa đều nằm trong nhiệm cục cứu độ. Nếu Chúa ban cho Dacaria có con ngay khi ông còn đang háo hức đợi chờ thì có thể ông sẽ rất vui, nhưng niềm vui đó sẽ ngắn ngủi và chỉ dừng lại ở gia đình ông. Nhưng sứ mệnh tiền hô cho Đấng Cứu Thế của Gioan sẽ không được ứng nghiệm. Và như thế khi Đấng Cứu Thế đến, rất có thể nhiều người sẽ không biết để đón nhận.
Đọc lại kinh nghiệm đức tin của Dacaria, chúng ta cũng xin Chúa cho chúng ta không bao giờ mất niềm tin vào Chúa, nhưng luôn biết kiên nhẫn để nhận ra và sống thánh ý Chúa mỗi ngày, mặc dầu rất nhiều khi ý Chúa muốn lại không hề giống ý chúng ta xin. Điều quan trọng là xin cho chúng ta luôn vui mừng khi biết rằng mình đang sống thánh ý Chúa.
Đăng ký gia nhập
Hiệp Hội Kinh Mân Côi