Thứ hai 30/06/2025 – Thứ Hai tuần 13 thường niên

Suy Niệm Lời Chúa

Thứ hai 30/06/2025 – Thứ Hai tuần 13 thường niên

Ngày đăng: 29/06/2025

Lời Chúa: Mt 8, 18-22

Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng vây quanh Người, thì Người ra lệnh sang qua bờ bên kia. Một luật sĩ đến thưa Người rằng: "Lạy Thầy, bất cứ Thầy đi đâu, con cũng xin theo Thầy". Chúa Giêsu trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu".

Một môn đệ khác thưa Người rằng: "Thưa Thầy, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã". Chúa Giêsu trả lời: "Con hãy theo Ta, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết".

SUY NIỆM

Ơn gọi thánh hiến ngày một giảm sút. Đây là một cuộc khủng hoảng thật sự. Và nếu cứ theo đà suy giảm mạnh trong nhiều thập kỷ tới, có khi sẽ không còn ai lên đường loan báo Tin mừng. Đó không chỉ là một thực trạng đáng lo ngại mà còn là lời cảnh tỉnh cho cả cộng đoàn dân Chúa về trách nhiệm chung trong việc nuôi dưỡng và cổ võ ơn gọi.

Giáo hội mọi thời vẫn là Giáo hội truyền giáo. Sứ mạng đó không chỉ là một phần trong hoạt động của Giáo hội mà là bản chất của chính Giáo hội. Từ thuở sơ khai, Hội thánh đã mang trong mình mệnh lệnh của Đức Giêsu: “Anh em hãy ra đi loan báo Tin Mừng”. Nhưng nếu không có người lên đường hoặc chí ít là thiếu người sẵn sàng dấn thân thì làm sao sứ mạng ấy có thể tiếp tục?

Giáo hội hôm nay vẫn đang loay hoay tìm kiếm hướng đi, cố gắng khơi dậy tinh thần truyền giáo giữa tình trạng thiếu hụt nhân sự ngày càng rõ rệt. Và Tin mừng hôm nay phần nào hé mở cho chúng ta thấy những lý do thực tế khiến người ta dễ dàng từ chối bước vào con đường thánh hiến. Có người muốn theo Chúa nhưng lại muốn đảm bảo an toàn cho bản thân: phải có nơi ăn chốn ở, không muốn sống kiếp lang thang, vô gia cư như Con Người đã từng. Có người ưu tiên gia đình, công việc cá nhân, trước khi nghĩ đến việc hiến mình cho Chúa và Giáo hội.

Những lý do ấy hoàn toàn hợp lý theo lối nhìn của con người. Không ai muốn sống trong bấp bênh, thiếu thốn hay rời xa những ràng buộc thân thuộc. Nhưng nếu chỉ nhìn theo lẽ tự nhiên mà bỏ qua chiều kích thiêng liêng của ơn gọi, người ta sẽ dễ dàng chọn cách an toàn và lo cho chính bản thân mình hơn là dấn thân theo tiếng Chúa gọi.

Theo Chúa ngày nay không chỉ là thử thách đối với những ai chọn đời sống thánh hiến mà còn là lời mời gọi đối với tất cả những người mang trong mình chức ngôn sứ phổ quát - tức là mọi Kitô hữu đã được rửa tội. Lời mời gọi ấy luôn mới, luôn cấp bách nhưng cũng đầy đòi hỏi. Chúng ta ngại lên đường vì sợ mất an toàn. Chúng ta lưỡng lự vì lo lắng cho tương lai. Chúng ta thiếu những nhà truyền giáo, không chỉ vì thiếu người trẻ mà sâu xa hơn là vì thiếu lòng tín thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa.

Nếu như ngày xưa, các tông đồ không dám rời Giêrusalem để loan báo Tin mừng thì chắc chắn hôm nay đức tin sẽ chỉ giới hạn trong một vùng đất nhỏ ở Palestina. Chính sự can đảm ra đi, dấn thân không điều kiện của các thế hệ truyền giáo trước đã làm cho Tin mừng lan rộng đến khắp thế giới. Còn hôm nay, nếu chúng ta ngần ngại và trì hoãn thì tương lai của sứ mạng loan báo Tin mừng sẽ ra sao?

Sự khủng hoảng ơn gọi, xét cho cùng, không chỉ là thiếu con người mà là thiếu lòng tin, thiếu lửa nhiệt thành và thiếu can đảm từ bỏ chính mình. Giáo hội sẽ chỉ có thể vượt qua khủng hoảng này nếu mỗi thành phần trong dân Chúa dám đặt câu hỏi: tôi đang sống ơn gọi của mình như thế nào? Tôi có sẵn sàng dấn thân cho Chúa không, dù là trong đời sống tu trì, linh mục hay ngay giữa đời thường?

Lạy Chúa, ngày nay theo Chúa là một thách thức lớn. Chúng con sợ vì thiếu an toàn. Chúng con lo lắng vì tương lai bất định. Chúng con chần chừ vì thiếu niềm tin và lòng phó thác. Xin Chúa khơi dậy nơi lòng chúng con niềm khao khát sống cho Chúa và cho sứ mạng loan báo Tin mừng. Xin ban cho Giáo hội những nhà truyền giáo đích thực, những con người can đảm, quảng đại và đầy Thánh Thần để tiếp tục làm cho Tin mừng được vang vọng khắp nơi trên địa cầu. Amen.

Đăng ký gia nhập

Hiệp Hội Kinh Mân Côi

Lịch Phụng vụ

Mạng xã hội