Thứ hai 10/03/2025 - Thứ Hai tuần 1 Mùa Chay

Suy niệm Lời Chúa

Thứ hai 10/03/2025 - Thứ Hai tuần 1 Mùa Chay

Ngày đăng: 09/03/2025

Lời Chúa: Mt 25, 31-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: “Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta”.

Khi ấy người lành đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?”

Vua đáp lại: “Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta”.

“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: “Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!”

Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?”

Khi ấy Người đáp lại: “Quả thật, Ta bảo cho các ngươi biết, những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta”. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.

SUY NIỆM

Mẹ Têrêsa Calcutta đã từng nói: “Những người nghèo chính là Chúa Giêsu cải trang”.

Trang Tin mừng hôm nay thuật lại lời Chúa Giêsu loan báo về ngày quang lâm. Ngày ấy, Thiên Chúa sẽ phân tách con người thành hai nhóm: chiên và dê. Người phán với nhóm chiên: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng vương quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa” (Mt 25,34).

Ngược lại, với nhóm dê, Người tuyên phán: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó” (Mt 25,41).

Ranh giới giữa sự chúc phúc và nguyền rủa chính là tình thương giữa con người với nhau. Điều đáng chú ý là Chúa Giêsu không đề cập đến việc tôn thờ Thiên Chúa, bởi chính Người đã đồng hóa mình với những người nghèo khổ, bệnh tật, tù đày… Nếu chúng ta thờ ơ với những con người hữu hình, mà chúng ta có thể thấy và chạm đến, thì làm sao chúng ta có thể yêu mến một Thiên Chúa vô hình được?

Để có thể yêu thương và quảng đại với tha nhân, trước tiên, chúng ta phải nhận ra tình yêu và sự chăm sóc mà Chúa đã dành cho cuộc đời mình. Giữa biết bao biến động của thế giới - chiến tranh, thiên tai, dịch bệnh - Chúa vẫn gìn giữ chúng ta, ban cho chúng ta một mái ấm, lương thực đủ dùng, và hơn hết là sự sống. Đó chẳng phải là phép lạ, chẳng phải là dấu chỉ của tình yêu Thiên Chúa hay sao?

Nếu đã từng nhận lãnh biết bao hồng ân nhưng lại không biết chia sẻ, chúng ta sẽ trở thành những con người vô ơn. Khi đó, chúng ta chẳng cần đợi đến lúc nhắm mắt xuôi tay, mà đã “chết” ngay khi còn đang sống - chết trong sự vô cảm, chết trong sự khô cứng của con tim. Cái chết thể lý không nguy hiểm bằng cái chết của tình người, của lòng nhân ái. Nếu chúng ta không xem người khác là anh em, không thể hiện lòng bác ái bằng hành động cụ thể, thì làm sao chúng ta có thể hy vọng được chung hưởng một mái nhà trên thiên quốc?

Lạy Chúa, bao lần trong cuộc sống, vì ích kỷ mà chúng con chỉ biết lo cho bản thân, chỉ nghĩ đến gia đình mình mà phớt lờ những tiếng kêu than của những mảnh đời cơ cực xung quanh. Xin đừng để chúng con trở thành những kẻ vô cảm, mà xin giúp chúng con biết mở rộng trái tim và đôi tay, để yêu thương và nâng đỡ tha nhân, nhất là những người nghèo khổ, bệnh tật. Xin cũng giúp chúng con luôn hiểu rằng, khi yêu thương họ, là chúng con đang yêu thương chính Chúa. Amen.