Suy Niệm Lời Chúa
Chúa Nhật 30/03/2025 – CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY Năm C
Lời Chúa: Lc 15, 1-3. 11-32
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng".
Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: "Người kia có hai con trai. Đứa em thưa với cha rằng: "Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con". Người cha liền chia gia tài cho các con.
Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó, và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó hồi tâm lại và tự nhủ: "Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói. Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: "Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha". Vậy nó ra đi và trở về với cha nó.
Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy ra ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu... Người con trai lúc đó thưa rằng: "Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa". Nhưng người cha bảo đầy tớ: "Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng: vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất, nay lại tìm thấy". Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.
"Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: "Đó là em cậu đã trở về, và cha cậu đã giết bê béo, vì thấy cậu ấy về mạnh khoẻ". Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà.
Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: "Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn. Còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn đàng điếm, nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng nó". Nhưng người cha bảo: "Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy".
SUY NIỆM
Hôm nay, chúng ta nghe lại câu chuyện dụ ngôn quen thuộc: người cha nhân hậu. Hoặc nói cách khác, đây là dụ ngôn người con hoang đàng. Cách gọi nào cũng đúng, tùy theo góc nhìn mà chúng ta đặt tên khác nhau. Câu chuyện cổ xưa này đã trở thành khuôn mẫu để chúng ta suy ngẫm về tình thương của người cha và cũng là tấm gương để mỗi người tự chất vấn chính mình: tôi là người con nào?
Ngày nay, cũng có những câu chuyện dụ ngôn thời hiện đại mang mô-típ tương tự như trong Thánh kinh. Một người mẹ chia gia tài cho con cái, ai nhận phần nấy, tưởng rằng mọi sự sẽ êm ả, nhưng không ngờ lại nảy sinh tranh chấp. Kẻ nhiều, người ít, ai cũng muốn phần hơn cho mình. Anh em kiện tụng, ruột rà xào xáo, tình nghĩa nhạt phai. Họ không còn nhìn mặt nhau, còn người mẹ thì buồn bã, cô đơn, nuốt nước mắt vào lòng. Tưởng rằng đứa lớn sẽ thương đứa bé, đứa khỏe sẽ nhường nhịn đứa yếu, nhưng không, quan trọng hơn hết vẫn là tiền.
Lại có một người cha góa vợ, một mình nuôi con khôn lớn. Khi về già, ông đi bước nữa để có người bầu bạn. Những tưởng con cái sẽ hiểu và cảm thông, nhưng nào ngờ lại sinh ra xung đột. Con đời trước, con đời sau, mẹ ghẻ, con chồng, những mâu thuẫn vốn có từ bao đời nay lại trỗi dậy. Tình thân lẽ ra phải gắn kết, yêu thương, thì nay lại trở thành ganh ghét, nghi kỵ. Con ai, con ông, con tôi - những ranh giới khiến gia đình trở nên chia rẽ.
Đọc đi đọc lại dụ ngôn này, thử đặt mình vào từng nhân vật, ta sẽ thấy mỗi người một hoàn cảnh, một cách nhìn. Hai người con, dù khác nhau, nhưng đều có những điểm đáng suy ngẫm. Người cha chỉ quan tâm đến con cái, luôn bao dung và độ lượng. Người con thứ hoang đàng chỉ nghĩ đến bản thân, lo ăn chơi hưởng thụ, và khi tiêu hết tiền cũng chỉ nghĩ đến cái bụng đói. Anh không ngờ rằng cha mình lại cư xử nhân hậu hơn những gì anh từng nghĩ. Đó chính là sự ích kỷ. Còn người con cả, dù luôn ở bên cha, nhưng lại cảm thấy mình như một người làm thuê, không có quyền lợi gì, không được hưởng gì. Anh quên mất rằng tất cả những gì cha có đều thuộc về anh. Đó chính là sự vong thân.
Lạy Chúa, Chúa thật là người cha nhân hậu, luôn rộng lòng tha thứ và yêu thương chúng con. Xin giúp chúng con luôn nhận biết điều này để biết trở về với Chúa trong bí tích giao hòa. Amen.

Đăng ký gia nhập
Hiệp Hội Kinh Mân Côi